Hiện tượng người trẻ ngày càng ít ăn các món ăn truyền thống như phở, bún chả…, trong khi lại ưa chuộng các chuỗi ăn uống ngoại quốc như lẩu băng chuyền hay bò nướng, đang trở thành một xu hướng phổ biến tại các thành phố lớn. Điều này đặt ra câu hỏi về nguyên nhân dẫn đến sự chênh lệch này.
Gần đây, tôi có dịp đến một tiệm phở quen trên con phố nhỏ, nơi đã tồn tại gần 30 năm. Quán nổi tiếng với nước dùng ninh xương trong 8 tiếng và miếng nạm gầu ăn một lần là ghiền. Tuy nhiên, sau nhiều lần ngồi ăn, tôi nhận ra một điều kỳ lạ: hầu hết khách ra vào đều ngoài 40. Trong khi đó, các quán trà sữa, quán thức ăn nhanh, gà rán, lẩu băng chuyền… lại chật kín sinh viên, nhân viên văn phòng trẻ hơn.
Sự chênh lệch này có thể được lý giải bởi sự thay đổi trong lối sống đô thị, nơi mà tốc độ cuộc sống và sự tiện lợi trở thành chuẩn mực. Bữa sáng, một trong những bữa ăn quan trọng của ngày, trở thành một phần của cuộc đua thời gian. Từ góc độ người bán, nhiều quán phở cũng không còn mặn mà với giới trẻ. Một bác chủ quán nói: ‘Tụi nhỏ lâu thật lâu mới đến ăn, giờ người già mới chịu ngồi lại ăn phở’.
Như vậy, phở và các món ăn truyền thống khác đang đối mặt với thách thức trong việc thu hút thế hệ trẻ. Tuy nhiên, điều đáng nói hơn là sự đứt gãy trong việc truyền tải giá trị văn hóa và truyền thống thông qua ẩm thực. Phở không chỉ là món ăn, nó còn là biểu tượng của văn hóa và truyền thống Việt Nam. Nếu phở muốn tồn tại không chỉ như một biểu tượng hoài niệm, thì chính những người làm phở nói riêng và các món ăn truyền thống khác cần nhìn nhận lại cách đối thoại với thế hệ mới.
Các món ăn truyền thống cần phải thay đổi và cập nhật để phù hợp với nhu cầu và sở thích của thế hệ trẻ, đồng thời vẫn giữ được bản chất và giá trị văn hóa của mình. Bằng cách này, chúng ta có thể hy vọng rằng các món ăn truyền thống như phở, bún chả… sẽ tiếp tục được yêu thích và phát triển trong tương lai.