Đoàn Thị Lan, một người phụ nữ đáng kính, đã dành cả cuộc đời mình cho công tác thiện nguyện, hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn tại địa phương. Ở tuổi 86, bà vẫn minh mẫn và khỏe mạnh, xem việc làm thiện nguyện là niềm vui của tuổi già và tích đức cho con cháu.
Bà Lan có một cuộc sống không dễ dàng. Sau khi chồng bà hy sinh trong chiến trường miền Nam vào năm 1971, bà phải một mình chăm sóc 3 người con nhỏ. Sự ra đi đột ngột của chồng đã để lại nhiều đau thương và khó khăn cho gia đình bà. Tuy nhiên, bà Lan đã quyết định rời quê vào miền Nam sinh sống với hy vọng tìm mộ chồng và em chồng hy sinh trong chiến tranh. Tuy nhiên, đến nay gia đình bà vẫn chưa thực hiện được tâm nguyện này.
Trước những khó khăn của bản thân, bà Lan đã bắt đầu hành trình thiện nguyện của mình bằng cách sử dụng số tiền trợ cấp hàng tháng của Nhà nước dành cho thân nhân liệt sĩ để hỗ trợ các hoàn cảnh khó khăn. Trung bình mỗi năm, bà tặng khoảng 50 triệu đồng cho quỹ khuyến học địa phương và các trường học trên địa bàn phường Bình Long. Số tiền này phần lớn là chế độ đãi ngộ Nhà nước dành cho vợ liệt sĩ.
Bà Lan đã thể hiện sự nhân hậu và lòng bao dung qua những việc làm của mình. Kết quả của những nỗ lực đó là gia đình bà đã trở thành một gia đình có truyền thống tốt đẹp. Hầu hết các con, cháu của bà đều trưởng thành và có đóng góp tích cực cho xã hội. Đặc biệt, nhiều người trong số họ đã chọn nghề y với mong muốn đem tài năng và y đức để chữa bệnh, cứu người.
Niềm hạnh phúc của bà Lan không chỉ là được tận tâm cống hiến cho công việc thiện nguyện mà còn là thấy được sự trưởng thành và thành công của con cháu mình. Sự tận tâm và nhân hậu của bà Lan là tấm gương sáng cho nhiều người, đặc biệt là thế hệ trẻ ngày nay.